Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã nghe về tinh thần bất khuất của con người Việt Nam, nhưng chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến, và, hôm nay, cảm ơn các anh, đội tuyển Việt Nam, đã cho tôi thấy điều ấy.
Ai còn nhớ trận đấu Vũ Minh Tuấn ghi bàn vào lưới Indo, Hải Quế làm thủ môn
Đã từ lâu, tôi không còn xem bóng đá Việt Nam, bởi cái cách làm việc thiếu chuyên nghiệp của Liên đoàn, biến V-league thành một giải bóng đá ao làng, không hơn không kém. Và điều đó đã ảnh hưởng đến đội tuyển quốc gia không ít, khi thái độ thi đấu, phong cách cũng như tính chuyên nghiệp lu mờ. Cho đến khi lứa cầu thủ vàng của HAGL lên tuyển, mới thay đổi ít nhiều. Tôi vẫn xem tất cả các trận đấu của ĐTQG, nhưng, chưa bao giờ cảm xúc như hôm nay.
Ngày Hữu Thắng tiếp quản chiếc ghế nóng mà mọi HLV nội đều tránh, tôi đã có một chút hy vọng. Bởi tôi biết cách làm việc của ông, cách ông truyền lửa cho học trò, và tinh thần nhiệt huyết cần có của một HLV thành công. Ngày hôm nay, sau thất bại của đội tuyển, tôi muốn cảm ơn những gì mà ông đã làm.
Cảm ơn ông Hữu Thắng: Ngọn lửa mà ông truyền vào cho các cầu thủ, không phải đến ngày hôm đó người ta mới thấy, mà đã hiện rõ lên từ những ngày đầu ông ngồi vào chiếc ghế đó. Nếu không có ông, hàng triệu trái tim của những người yêu bóng đá Việt Nam sẽ không có cảm xúc ngày hôm nay.
Cảm ơn anh Lê Công Vinh! Sau ngày hôm đó, chúng tôi sẽ không còn bao giờ được thấy anh trong màu áo đội tuyển, có lẽ là mất mát lớn nhất, lớn hơn nhiều so với việc phải dừng chân tại AFF Cup lần này. Những cống hiến, đẳng cấp của anh là không thể chối bỏ và dù có những người vẫn chửi mắng, trù dập anh, hãy tin rằng, đó chỉ là số ít, và dù thế nào, quê nhà Nghệ – Tĩnh vẫn luôn ủng hộ anh như tôi vẫn luôn ủng hộ anh cho đến phút cuối. Bởi như bố tôi từng tự hào nói với tôi rằng bố được xem Hồng Sơn thi đấu, tôi sẽ hãnh diện khoe với con cháu rằng, tôi có cơ hội chiêm ngưỡng thời kì đỉnh cao của Lê Công Vinh, người có thể ngồi cùng mâm với Ronaldo và Messi.
Và cảm ơn Đình Đồng! Đêm đó, có nhiều người đã chửi mắng, thậm chí nguyền rủa anh, vì những sai lầm mà anh mắc phải. Không ai có thể phủ nhận những sai lầm đó, nhưng, cảm ơn anh, sau những lần mắc lỗi, vẫn đứng lên không gục ngã, đồng hành cùng đội tuyển. Không có anh, Việt Nam sẽ phải nhận thêm bao nhiêu bàn thua nữa? Dù thế nào, anh cũng đã chiến đấu như một chiến binh, cho đến phút cuối cùng đội tuyển.
>> tường thuật trực tiếp bóng đá hôm nay <<
Cảm ơn Văn Thanh, Minh Tuấn đã mang đến những cung bậc cảm xúc khó quên cho NHM. Không chiến thắng không có nghĩa là những giọt nước mắt hạnh phúc lên trên khuôn mặt các anh sẽ bị lãng quên.
Cảm ơn các anh đã mang đến cho người hâm mộ những trận đấu mãn nhãn với tinh thần bất khuất của những chiến binh. Cho đến những phút cuối cùng, có những con người kiệt sức, tôi biết có lẽ nhiều người thâm chí còn không thể đi được, nhưng vẫn chạy hết sức để tìm kiếm chiến thắng cho Tổ Quốc đến phút cuối cùng. Tinh thần bất khuất ấy, quý hơn nhiều so với một chiến thắng.
Tác giả: Phan Bá Quân